Người yêu dấu em biết chăng tôi đã
Thích em từ trong giấc mộng lòng tôi
Dẫu biết vậy con tim tôi vẫn thế
Cứ im lìm lo sợ mình sẽ yêu.
Nhưng với tôi yêu em đâu là phải,
Hét lên rằng tôi là người thích em.
Tình yêu ấy như một dòng nhựa sống,
Cứ âm thầm lặng lẽ chảy trong tim...
........................................................
Có những lần ta nhìn thấy trong mưa
Cái kỉ niệm ngày ta vừa mới gặp,
Cái kỉ niệm ta bồi hồi con mắt
Ngẩn ngơ nhìn ngắm bóng dáng đẹp xinh.
Và bất chợt trong nắng bình, mưa đổ,
Bao dáng người đang tất tả chạy qua,
Để bất ngờ Nàng đến trú cùng ta
Thần Cupido bắn tim ta chết lịm...
Trong giây phút tâm hồn đang rung động
Tiếng nói Nàng làm bừng tỉnh lòng ta.
Nghe tiếng Nàng thật dịu ngọt thiết tha
Làm tim ta bồi hồi không thành tiếng.
Và tiếng sấm bất ngờ, nàng thấy sợ,
Ta bảo Nàng : "trời đang dọa kẻ gian".
Nàng cười bảo:" thế tôi bị dọa oan"
Ta cùng Nàng, hai người cười vui vẻ.
Trời lại sáng sau cơn mưa u tối,
Nàng ra về trong tiếc nuối lòng ta
Nhìn bóng Nàng rời xa trong ánh nắng
Thấm mong rằng còn có lần gặp sau
Và mỗi lần ngồi ngắm cơn mưa mau
Ta lại nhớ ngày ta vừa mới gặp......
thơ em tự "sướng" hồi lớp 11, mời anh em chém nhiệt tình